Tô Chí Tự

Vệt Nắng



VỆT NẮNG

Anh ơi !_ có thấy không anh nhỉ !
Vệt nắng bên hè lại rướn lên !
Mừng vui chi thế mà nhún nhẩy !
Nghĩ phận cô đơn lại nhuốm buồn !

Nhà bên có tiệc vui vầy quá !
Từng cặp ra vô nói lại cười !
Trông người lại thấy thương mình lạ !
Lủi thủi một mình vào lại ra !

Em buồn đóng ập cửa ngoài lại .
Vệt nắng trêu ngươi lại rúc vào !
Nắng hanh mà chẳng thêm lòng ấm !
Cười nói nhà bên thắt quặn đau !

Lại một ngày !_ lại vẫn một ngày !
Chờ tin anh nẫu cả lòng đây !
Phải chi đừng cách ngăn hoàn cảnh .
Đâu phải ra vào cách biệt nhau !

Bao lần tự nhủ _ thôi ! đừng nhớ !
Lại cũng bao lần có được đâu !
Lỡ mang kiếp sóng nhiều phong chướng !
Dẫu biết ngàn năm phải bạc đầu !!!


 

Được bạn: Nguyên Đỗ đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vệt Nắng"